Công viên Tre Cime, biểu tượng vùng Dolomites
Dolomites, Bắc Ý, một đêm đầu tháng 7.
Mùa hè đang ở độ tươi mới và ấm áp nhất của nó.
Tôi mò mẫm trong bóng tối, đi tìm chiếc xe đậu giữa parking trống hoác, không một bóng người. Ở độ cao hơn 2300 nên dù đang giữa mùa hè, nhiệt độ đêm nay cũng không quá 5°C. Sương đêm dường như chỉ chờ mặt trời lặn xuống sau núi để chớp thời cơ bu lại dày đặc, không thể nhìn thấy gì ở khoảng cách hơn một sải tay. Hai hàm răng tôi va vào nhau lập cập.
Trước đó vài giờ, parking của rifugio Auronzo còn đầy ắp xe. Rifugio, tiếng Ý, từ chung chỉ các nhà trọ đơn sơ, thường làm bằng gỗ trên núi cao. Rifugio Auronzo là một trong số các nhà trọ lớn nhất, được xây kiên cố nhất vùng và phía trước có parking rộng mênh mông. Đây là điểm tập trung các loại moto, xe con, xe van cắm trại … của du khách tới thăm công viên quốc gia Tre Cime, dịch nôm na là “Ba Đỉnh Núi”, biểu tượng của vùng Dolomites. Tôi đến đây khi chiều đã gần tàn và nắng đang xiên. Hiếm khi gặp bãi đậu xe có view đỉnh thế này, tôi chọn một chỗ đẹp nhất, hướng về thung lũng và hồ Misurina, vừa ngắm cảnh từ trong xe, vừa lưỡng lự liệu có nên bắt đầu cung hiking thứ 3 của ngày hôm nay hay không.
Hiking tới cụm Cadini di Misurina đối diện Tre Cime
Trailhead: Refugio Auronzo
Độ khó: Rất dễ
Khoảng cách: 3.5 – 4.5 km
Elevation: 130 m lên, xuống
Thời gian: 1.5 – 2h
Type: 2 chiều, đi về cùng đường
Đường hiking mà tôi định đi nối giữa parking của rifugio Auronzo và viewpoint thần thánh nhìn về những đỉnh núi hùng vĩ trong cụm Cadini. Nó là một đoạn ngắn của đường 117.
Tôi đã thấm mệt sau một ngày dài, bắt đầu lúc 4 giờ sáng, tiếp đó là 2 cung hiking lên hồ Sorapis và cụm 5 đỉnh núi Cinque Torri. Cả hai cung hiking này đều tương đối ngắn, mỗi cung xấp xỉ 10 km (với điều kiện bạn không tạt ngang rẽ dọc) và là những điểm đến không nên bỏ qua khi tới phần phía Đông Dolomites. Lúc ấy đã hơi muộn, 19h, chỉ còn khoảng 2 tiếng nữa trời sẽ tối hẳn. Nhưng bên ngoài, nắng chiều đang vàng ươm sườn đồi. Trời trong gợn một chút mây, hứa hẹn một hoàng hôn rực rỡ. Những mỏm núi nhọn hoắt của cụm Cadini di Misurina đang dần chuyển sang màu tím nhạt ở phía xa, vô cùng mời gọi.
Bảng đánh dấu trailhead nằm ở ngay trước cửa rifugio Auronzo, chỉ về hướng ngược lại so với Tre Cime. Tức là khi đứng ở parking, nếu rifugio Auronzo và 3 đỉnh núi cao đồ sộ của Tre Cime ở phía sau lưng thì Cadini di Misurina sẽ nằm trước mặt bạn. Đoạn đường này ngắn tới mức, khi đứng ở điểm đầu, bạn gần như có thể nhìn thấy điểm cuối, và ngược lại. Vì thế, gọi đây là một cung hiking nghe có vẻ hơi to tát. Có lẽ nó chỉ là một đường tản bộ mà thôi.
Từ trong xe, tôi thấy đường mòn đi xuống một con dốc và lên vài quả đồi, trước khi biến mất khỏi tầm mắt. Có lẽ đi tới đó mất khoảng 40 phút, tôi ước lượng vậy, rồi hít một hơi thật sâu và thò đầu ra ngoài. Nắng vàng tưởng ấm áp nhưng hóa ra gió lạnh tái tê. Phải lấy can đảm thêm 1 lần nữa, tôi mới đưa được cả người ra khỏi xe và phi thẳng một mạch xuống chân dốc. Bây giờ nếu có hối hận cũng đã muộn để bò ngược về xe nên tôi vì lười quá mà đành đi tiếp.
Tuy nhiên, mệt mỏi dồn từ sáng sớm nhanh chóng tan biến. Cùng với ánh sáng mỗi lúc một đượm, khung cảnh trước mắt thêm lộng lẫy. Nắng chiều xuyên qua những cánh hoa dại trong suốt, làm chúng trông thật mong manh. Gợn mây mỏng và nhẹ nhuộm màu nắng, lúc đầu vàng ươm, sau chuyển sang cam và cuối cùng là hồng nhạt.
Giống như tôi nghĩ, đường mòn này rất dễ đi, chỉ cần lần theo các kí hiệu vẽ bằng 2 màu sơn đỏ, trắng trên đá. Chốc chốc, lại có thêm những ụ đá cao do những người leo núi đi trước để lại. Bạn có thể chọn đường ngắn nhất, dọc theo “sống lưng”, nối giữa phần cao nhất của các đỉnh đồi, lên xuống theo địa hình. Hoặc bạn cũng có thể chọn đường vòng dưới chân đồi, bằng phẳng hơn nhưng sẽ có đoạn đường hơi hẹp và một bên là vực sâu. Tóm lại đường nào cũng được, miễn là đi về hướng Cadini di Misurina thì kiểu gì cũng tới cái viewpoint nổi tiếng.
Tôi lên tới đỉnh đồi cao nhất đúng lúc hoàng hôn. Trong thoáng chốc, ánh sáng diệu kỳ phủ lên phong cảnh bốn bề, khiến chúng hiện ra trong dáng vẻ huy hoàng nhất. Trước mặt, sương đọng lại thành mây, ôm lấy những đỉnh núi nhọn. Cụm Cadini gồm nhiều đỉnh núi xấp xỉ 2700, 2800 m, thoắt ẩn thoắt hiện trong điệu múa của mây.
Ba phía còn lại, những rặng núi nhấp nhô như răng cưa chuyển sang màu tím thẫm, rồi dần dần biến hình thành những bóng đen ma mị in trên nền trời tối dần. Thật khó tin rằng các dãy núi kia cách đây hàng triệu năm đã từng là những rặng san hô chìm dưới đáy biển. Sau này, chúng là những pháo đài, những bức tường thành tự nhiên bảo vệ người Ladin trong vùng khỏi ngoại xâm, bảo tồn văn hóa, giúp ngôn ngữ của họ không bị mai một và lưu giữ các truyền thuyết cổ từ hàng ngàn năm. Đến tận bây giờ, khi hầu hết các tộc người nhỏ ở châu Âu dã biến mất từ rất lâu thì vẫn còn hơn 30 ngàn người Ladin sinh sống trong các thung lũng xa xôi vùng Dolomites.
Các truyền thuyết của người Ladin
Mặt trời xuống cũng cùng lúc Trăng lên. Ánh Trăng sáng bạc tản trong sương nhắc tôi nhớ lại một truyền thuyết của người Ladin về nàng công chúa Mặt Trăng. Nàng vì tình yêu với một hoàng tử mà rời cung Trăng xuống Trái Đất sống cùng chàng. Hoàng tử đã nhờ các Người Lùn biến các đỉnh núi vùng Dolomites thành màu Trăng bạc để mong công chúa nguôi đi nỗi nhớ nhà. Núi non vùng Dolomites từ đó được gọi là “pale mountains” – núi nhạt màu.
Nhưng sương xuống nhanh chóng, che mờ mặt Trăng. Không còn nguồn sáng nào giúp tôi định hướng nữa, ngay cả ánh đèn của refugio Auronzo cũng không thấy. Tôi còn ở cách đó quá xa. Cái bóng to sừng sững của Tre Cime chìm dần vào bóng đêm. Tôi cắm đầu tiến về hướng đó trong ánh sáng trắng đục và đặc quánh. Với tầm nhìn xa chỉ vài mét, tôi vừa đi vừa chăm chú nhìn dưới chân trước khi bước, vì hồi chiều tôi đã thấy một phía sườn đồi có vực khá sâu, mà chỉ có Trời mới biết tôi đang đứng chính xác ở chỗ nào.
Đá trên bề mặt ở khu vực này có hình thù kì lạ, mà tôi chưa từng thấy ở nơi nào khác. Chúng có màu như can xi, trắng nhởn trong luồng sáng mờ ảo và có cạnh nhẵn, tròn, lồi lõm như những khúc xương. Tôi có cảm giác như đang đi giữa nghĩa địa của một loài quái vật. Bỗng tôi chợt hiểu vì sao người xưa luôn coi núi rừng như một nguồn sức mạnh siêu nhiên. Họ tưởng tượng ra nhiều thế lực hắc ám và đưa chúng vào truyền thuyết. Do đó, truyện cổ của người Ladin vùng Dolomites nghe cứ như những bản báo cáo của các vụ án hình sự. Kiểu như: bác tiều phu say rượu bị người khổng lồ túm chân quăng vào gốc cây; hay các cô gái trẻ bị phù thủy bỏ bùa dắt vào rừng … Đại loại cứ bước chân ra khỏi cửa là bạn sẽ có nguy cơ bị một kẻ vô hình hay hữu hình nào đó “bắt nạt”.
Điều này làm tôi nhớ tới câu Robert Macfarlane đã viết trong một trong những cuốn sách của ông: “Thứ mà chúng ta gọi là “núi” thực ra là sự kết hợp giữa cấu trúc tự nhiên của thế giới và trí tưởng tượng con người – là núi trong tâm tưởng”. Quả thật, trí tưởng tượng của chúng ta có thể hoàn toàn khác những gì có trong thực tế, vì thế cảm nhận của mỗi người sẽ giống nhau chẳng mấy khi.
Đồ cần chuẩn bị khi đi leo núi
Loay hoay một lúc trong bóng đêm mù sương, tôi cũng trở lại được xe, khởi động máy và bật lò sưởi hết cỡ. Bên ngoài bây giờ chỉ còn 5°C, nhiệt độ không thấp lắm nhưng không khí bão hòa hơi nước cộng với mồ hôi làm tôi gần như ướt nhẹp từ trong ra ngoài. Một cuốn sách nào đó tôi từng đọc có đoạn “không có thời tiết lạnh, chỉ có đồ bạn mặc không phù hợp”. Vì không có ý định tới Dolomites từ đầu, nên chiếc áo ấm duy nhất tôi chuẩn bị cho chuyến roadtrip châu Âu lần này là áo mưa. Mà chả ai lại mặc áo mưa đi leo núi. Nó có màu vàng rất ăn ảnh nhưng không hề thoáng. Dù biết vậy nhưng lúc ấy tôi không có sự lựa chọn nào khác.
Nếu có sự chuẩn bị trước, trong một chuyến leo núi tầm 1 tuần vào mùa hè, bạn nên mang theo:
- 1 chiếc áo khoác 3 trong 1, gồm 2 lớp rời nhau, bên ngoài là áo gió chống thấm Gore-tex, bên trong là áo phao hoặc nỉ mỏng
- 2 chiếc áo giữ nhiệt mỏng
- 2 chiếc áo phông
- 2 chiếc quần hiking mỏng và nhanh khô
- 2 đôi tất cao cổ
- 1 đôi giày leo núi
- 1 đôi dép tông hoặc dép lê
- Gậy leo núi nếu bạn quen dùng
Đường tới công viên Tre Cime
Để đi vào khu vực Tre Cime, bạn cần đi qua hồ Misurina. Từ đây bạn có 2 sự lựa chọn: tiếp tục lái xe lên hoặc để xe lại rồi đi bộ
Tới Tre Cime bằng xe, phí đường và parking
Đi quá hồ Misurina một chút, bạn sẽ tới trạm trả phí lên Tre Cime. Năm 2020, giá cước là 30 € / 1 xe con, cao hơn với xe camping và xe van, rẻ hơn đối với xe đạp, xe máy.
Từ trạm thu phí đi thêm 6.5 km sẽ tới parking chính trước refugio Auronzo với view tuyệt đẹp mà mình đã kể ở phần đầu.
Parking này miễn phí, trừ khi bạn ở lại qua đêm thì trả thêm 15 €/ 1 xe van hoặc xe camping. Mình đi xe ô tô con, ở qua đêm và không thấy ai yêu cầu trả thêm phí.
Đi bộ lên Tre Cime từ hồ Misurina
Ngay trước trạm thu phí kể trên, có một parking miễn phí cho những người muốn dừng xe tại đây và đi bộ lên Tre Cime. Lối vào Tre Cime miễn phí cho người đi bộ.
Từ đây, một đường hiking (khoảng 4 tiếng, 8 km, 900 m D+) sẽ đưa bạn tới trước refugio Auronzo. Đường hiking này đi qua rifugio Fratelli Fonda Savio. Đoạn hiking từ Auronzo tới viewpoint Cadini mà mình viết ở trên thực ra là một phần của đường này.
Sơ đồ Tre Cime và vùng lân cận
Nghỉ đêm ở công viên Tre Cime
Rifugio trong khu Tre Cime
Trên cung Tre Cime có 3 refugio là:
- Auronzo: ở ngày parking chính của Tre Cime, có thể tới bằng xe ô tô
- Lavaredo: cách Auronzo 1.7 km, đường đi bộ, hầu như bằng phẳng và dễ đi
- Locatelli: nằm ở mặt bên kia Tre Cime so với Auronzo. Cách Lavaredo 2.3 km và cách Auronzo 4 km. Đường tới đây không quá khó, chỉ có một đoạn dốc cao tầm 200 m ngay khi đi qua Lavaredo. Đây là một trong những view đẹp nhất của Tre Cime
Năm nay (2020), do dịch covid nên rất nhiều refugio vùng Dolomites chỉ phục vụ ăn uống chứ không mở cửa cho khách nghỉ đêm. Refugio Auronzo cũng không ngoại lệ.
Cắm trại, dựng lều ngoài các khu camping ở khu vực này theo lí thuyết cũng bị cấm. Trên thực tế, một số refugio ở Tre Cime cho phép dựng lều quand đó nhưng bạn cần chuẩn bị tinh thần có cảnh sát (gendarme) tới yêu cầu bạn dời đi cùng một tờ giấy phạt.
Đậu xe camping, van, ô tô ở parking Auronzo
Vì muốn tiếp tục hiking quanh Tre Cime sáng hôm sau và không muốn trả phí qua cổng thêm một lần nữa, mình chọn ngủ lại parking chính phía trước refugio Auronzo. Ở đây, bạn có thể ngủ qua đêm trong xe, nhưng không được dựng lều. Phí đỗ qua đêm là 15 €/ 1 xe van hoặc xe camping. Mình đi xe ô tô con và không thấy ai yêu cầu trả thêm phí này.
Khu camping gần Tre Cime
Khu camping gần Tre Cime nhất là Alla Baita, ngay cạnh hồ Misurina, sát trạm trả phí vào Tre Cime và cũng gần đầu đường hiking lên refugio Auronzo mà mình có nói ở trên.
Camping này có 30 chỗ. Giá 7 € / 1 người lớn, lều 5 €, xe 10 €.
Khách sạn trong vùng
Nếu muốn có một chỗ qua đêm đủ tiện nghi hơn, bạn có thể thuê phòng ở các thị trấn lân cận như Misurina, hoặc Cortina d’Ampezzo.
Bài viết liên quan
Album ảnh của Cherry trên FB: Album
Nếu các bạn quan tâm tới các cung hiking khác hoặc lịch trình vùng Dolomites thì để lại tin nhắn cho Chi nhé.